Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Tên Gọi Các Năm Kỷ Niệm Ngày Cưới |

1 năm = Paper Wedding (Giấy) 2 năm = Calico – Cotton (Vải sợi) 3 năm = Muslin – Leather (Da) 4 năm = Silk (Lụa) 5 năm = Wood (Gỗ) 6 năm = Iron (Sắt) 7 năm = Copper – Wollen (Đồng) 8 năm = Electric appliance (Đồ điện) 9 năm = Pottery (Gốm) 10 năm = Tin (Thiếc) 11 năm = Steel (Thép) 12 năm = Linen (vải lanh) 13 năm = Lace (Ren) 14 năm = Ivory (Ngà) 15 năm = Crystal (Pha lê) 20 năm = China (Sứ) 25 năm = Silver Jubilee (Bạc) 30 năm = Pearl (Ngọc trai) 35 năm = Coral – Jade (san hô - cẩm thạch) 40 năm = Ruby (Hồng ngọc) 45 năm = Sapphire (Ngọc Bích) 50 năm = Golden (Vàng) 55 năm = Emerald (Ngọc lục bảo) 60 năm = Diamond Jubilee (Kim cương) - - - - - - - - - Xem thêm: - - - - - - - - - www.Cuoihoivietnam.Com - Hình ảnh: internet - Nguồn: sưu tầm - - - - - - - - -
Dane!" Cô gắt gỏng đẩy vào ngực của mình và quay một bóng sâu sắc hơn về màu đỏ. Thực tế là ông đã được nhấn cơ thể của mình đối với cô ấy lúc, đảm bảo rằng cô biết anh vẫn muốn cô bao nhiêu, đã gây khó khăn cho cô ấy để thở. Cô bước ra khỏi anh ta, cơ thể cô vẫn ồn ào từ nhịp điệu của làm tình yêu của mình.
"Cái gì? Đó là sự thật. Bên cạnh đó tôi có nghĩa là nó là một lời khen. "
Cô nhìn anh ngây thơ sau đó để cho đôi mắt của mình trượt qua anh ta. Cô nhướng lông mày của mình, thả cái nhìn nóng bỏng của mình và nhìn anh với vẻ hiểu biết. "Tốt hơn là có được một xử lý về chính mình. Bạnbí mậtđược ra ngoài. "Cô ấy cười và bước vào lề đường như chiếc limo đến.
Dane nhìn xuống tự hào về những gì cô nhìn thấy và đưa cho cô nụ cười thương hiệu của mình. Ông chỉ đơn giản là theo bà vào xe với một nụ cười lớn trên khuôn mặt của mình.
Người lái xe mở ra cánh cửa và Berkley trượt trên ghế. Dane đưa tay ra và bắt tay ông. "Dane Chào buổi sáng. Chúng ta đang đứng ở đâu? "Ông hỏi.
"Trang chủ".
"Vâng thưa ngài." Người lái xe nói với một nụ cười ấm áp trong đôi mắt của mình ngay trước khi phân vùng riêng tư bắt đầu gia tăng. Dane nhìn Berkley ngồi lặng lẽ bên cạnh nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. "Hãy đến đây." Ông nói vỗ lòng anh. Berkley nhìn anh một thời gian ngắn sau đó nhích hơn gần anh cố gắng để có nụ cười của cô. Dane nâng khung hình nhỏ nhắn của mình dễ dàng và giảm bà vào lòng. "Bạn không thể tiếp tục khuấy cơ thể của tôi như bạn làm và hy vọng sẽ nhận được ngay với nó."
"Có lẽ bạn không nên bắt đầu một cái gì đó mà bạn không chuẩn bị sẵn sàng để kết thúc." Cô ấy nói nhìn lên đôi mắt của mình. Lời nói của cô được cân xuống với ý nghĩa hơn. Cô cảm thấy tay anh nới lỏng một chút như ông nhặt về ý nghĩa của mình. Cô không muốn làm hỏng tâm trạng của mình hay cô ấy cho rằng vấn đề nhưng cô đã quăng nó ra khỏi đó. Cô tìm kiếm mắt nhưng thấy họ được bảo vệ. Cô chuyển cơ thể của mình và thẳng vai để đối mặt với anh. "Dane, không sao đâu." Cô đặt tay trên mỗi bên của khuôn mặt của mình và kéo khuôn mặt của mình với cô ấy trước khi bao bọc anh bằng một nụ hôn chân thành. Nụ hônxem ngay cuoinày là buồn vui lẫn lộn. Cô biết Dane sẽ tiếp tục cung cấp cho mình với cô ấytrong một thời giannhưng ông đã chọn một cách cẩn thận lời nói của ông luôn luôn đảm bảo rằng cô biết giới hạn của mình. Càng nhiều càng nhận thức rằng tổn thương cô ấy vẫn cần anh và những gì anh đã cung cấp cho cô ấy bây giờ. Ông bắt đầu hôn lại cô và cô đánh mất chính mình trong sự ấm áp của vòng tay anh thưởng thức liên lạc của mình như là da cô râm ran từ điện chảy từ ngón tay của mình gửi cơ thể của mình vào một Frenzy đói một lần nữa.
...
Khi về nhà Dane rất ngạc nhiên khi tìm thấy ngôi nhà trống rỗng. Có một lưu ý trên quầy bếp từ người ngồi mà đọc.
Mẹ của bạn đã bằng lúc 9:30 và có Ethan. Hãy cho tôi biết khi tôi có thể ngồi một lần nữa!
Dane mỉm cười với suy nghĩ của một căn nhà trống và có thể hoàn thành những gì ông bắt đầu ở trong xe với Berkley. Ông đi ngang qua quầy về phía phòng giặt ủi. Ông không thể chờ đợi để có được ra khỏi Vodka áo ướp của ông. Nó cảm thấy ghê tởm nên anh rút gọn để võ sĩ của mình. Cơ thể của mình đã là một bước trước của anh ta ở chỉ là suy nghĩ về việc thêm một lần nữa cô trước khi rời đi lấy Ethan.
Ông bắt tay với cô ấy trên cầu thang. "Tôi đã từng nói với bạn rằng tôi không thể giữ bí mật?" Ông trêu chọc nhấn cơ thể của mình với cô ấy. Cô cười khúc khích. Anh trượt tay quanh tát của cô lên và mang đến giường của mình. Dane bóc nó ra khỏi trang phục của cô lại chọn lên nơi ông rời đi không cho phép giác quan của mình để ngu si đần độn.
"Đan Mạch có lẽ chúng ta nên nói chuyện."
"Em yêu, tôi nghĩ rằng chúng tôi làm việc này ra rồi à?"
"Khoảng cách đã được đi để làm điều này."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét