Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Ý Nghĩa Chữ Song Hỷ |

Ý Nghĩa Chữ Song Hỷ Chữ này gắn với một giai thoại đẹp, đầy yếu tố may mắn, trời định về tình duyên, thi cử của bậc danh sĩ nổi tiếng đời nhà Tống, một trong “Đường Tống bát đại gia" - Vương An Thạch. Giai thoại về ông liên quan đến chữ Song Hỷ như sau: Thuở nhỏ Vương An Thạch học rất giỏi, năm 20 tuổi chàng lên kinh đô cách quê chừng 200 dặm để dự thi. Dọc đường Vương An Thạch đi qua một vùng trù phú. Nhà Mã Viên ngoại của vùng đang kén chồng cho con gái rất xinh đẹp. Viên ngoại là người có học nên muốn chọn rể giàu chữ làm hiền sĩ chứ không phải lắm của nhiều tiền. Khi Vương An Thạch qua đó cũng là lúc Viên ngoại đang mở tiệc mừng thọ. Trong nhà treo đèn kết hoa rực rỡ, khách khứa ra vào đông như hội. Bên ngoài cổng có treo một lồng đèn lớn, kẻ qua người lại xúm nhau xem xét, bàn tán. Vương An Thạch thấy lạ, ghé vào nhìn thì thấy trên đèn kéo quân dán một vế đối: “Tẩu mã đăng, đăng tẩu mã, đăng tức mã đình bộ” (Ngựa chạy theo đèn, đèn chạy theo ngựa, đèn tắt, ngựa dừng chân). Vương An Thạch nghĩ mãi không đối được, nhưng vẫn nói cứng: “Câu này dễ đối thôi”, rồi bỏ đi. Người nhà của Mã Viên ngoại nghe được, chưa kịp vào trình với Viên ngoại thì Vương An Thạch đã lên đường lên kinh đô. Tại trường thi, Vương An Thạch làm bài thi xong, đem nộp quyển trước tiên. Quan chủ khảo lật ra xem, tấm tắc khen tài, vấn đáp ông trả lời trôi chảy đã có ý lấy ông đỗ đầu. Nhà vua cho vời ông vào triều để biết mặt và thử tài thêm. Thấy ở sân rồng có một lá cờ lớn, trên có thêu một con hổ, Vua ra cho ông một vế đối: “Phi hổ kỳ, kỳ phi hổ, kỳ quyển hổ tàng thân (Hổ bay theo cờ, cờ bay theo hổ, cờ cuốn, hổ ẩn mình). Vương An Thạch chợt nhớ tới vế đối trên đèn kéo quân trước nhà Mã Viên ngoại và thấy âm, ý rất hay và rất chỉnh khi đối với câu nay liền ứng khẩu đọc luôn: Tẩu mã đăng, đăng tẩu mã, đăng tức mã đình bộ. Vua và chủ khảo thấy Vương có tài ứng đối mau lẹ, vế đối rất chỉnh, có ý nghĩa xuất sắc nên đã chấm Vương An Thạch đậu thủ khoa kỳ thi đó. Trong khi chờ đăng tên lên bảng vàng, Vương An Thạch trở về quê nhà. Khi đi ngang qua Mã gia trang, người nhà của Mã Viên ngoại nhận ra Vương là người đã từng nói vế ra dán trên đèn kéo quân dễ đối, nên mời Vương vào nhà trình với Mã Viên ngoại. Mã Viên ngoại yêu cầu Vương An Thạch đọc vế đối, Vương liền lấy câu của Vua ra đọc lên thành: Tẩu mã đăng, đăng tẩu mã, đăng tức mã đình bộ; Phi hổ kỳ, kỳ phi hổ, kỳ quyển hổ tàng thân. Mã Viên ngoại vô cùng mừng rỡ, thấy vế đối rất chỉnh, rất khéo lại ẩn ý khoe tương lai nên nói với Vương An Thạch rằng: - Vế đối dán trên đèn kéo quân là của con gái lão, nó kén chồng nên thách đối như thế, nếu ai đối được nó mới đồng ý lấy làm chồng. Để lão gọi con gái lão ra cho hai đàng giáp mặt. Sau đó đám cưới được tổ chức linh đình tại Mã gia trang. Vương An Thạch cưới được vợ tài giỏi và giàu có, ở luôn tại nhà Mã Viên ngoại. Ngay liền trong ngày đó, triều đình đăng bảng, Vương An Thạch đậu Trạng nguyên, được triều đình gọi lên kinh đô nhậm chức. Thế là chàng họ Vương nhờ may mắn mà đạt được một lượt hai điều vui mừng: cưới được vợ tài giỏi giàu có và đậu Trạng nguyên. Vương An Thách bèn hứng chí ngâm nga: Vận may đối đáp thành song hỷ, Cờ hổ, đèn quân kết vợ chồng. Sau đó lấy giấy viết hai chữ Hỷ rất to trình lên nhạc gia và gửi về gia đình mỗi nhà một bản. Thông báo lại hai việc cực kỳ may mắn, tốt lành là đại đăng khoa (thi đỗ) và tiểu đăng khoa (lấy vợ). Với việc viết hai chữ Hỷ liền nhau đọc là “Song hỷ”, vị Trạng nguyên tài danh này đã sáng tạo ra một chữ mới, chữ Song Hỷ. Như vậy, nguồn gốc của chữ Song Hỷ là do điển tích vừa cưới được vợ đẹp giỏi, vừa thi đậu Trạng nguyên. Nhiều người nói rằng, Song Hỷ còn có nghĩa hai việc vui mừng song song với nhau, nhà trai cưới được vợ cho con trai, nhà gái gả được chồng cho con gái. - - - - - - - - - Xem thêm: - - - - - - - - - www.Cuoihoivietnam.Com - Hình ảnh: internet - Nguồn: sưu tầm - - - - - - - - -
Dane cảm thấy rằng rửa cảm giác ấm áp hơn anh ấy và nhận ra rằng anh tươi cười rạng rỡ khi nhìn thấyÁo cưới cho cô dâu dáng trònEthan ôm Berkley vào nhiều hơn chỉ là cánh tay của mình nhưng vào trái tim mình. Alan đã được xem Dane tan chảy vào mắt cô và Dylan đá anh từ bên dưới bàn.
Dane giật trở lại sự chú ý. "Chúng tôi sẽ phải mất một kiểm tra mưa trên món tráng miệng." Ông đứng dậy và đi về phía mẹ mình và đưa cho cô một cái ôm. "Anh yêu em." Anh ta nói trước khi đi bộ qua cho cha mình và cho anh ta một cái ôm. "Yêu em cha."
"Chúng tôi yêu bạn quá mật ong. Tôi sẽ đặt món tráng miệng trong một bát bạn có thể mang nó về nhà để Ethan có thể có nó vào ngày mai. "
Dane đứng trước Berkley và khi cô đứng dậy, cô cẩn thận đưa cho Ethan với anh ta. Bắp tay của mình dịch chuyển so với làn da của mình khi anh trượt Ethan khỏi tay cô. Chỉ là gần Dane đã gửi một rung động của con bướm qua cô và cô đỏ mặt khi mắt gặp ông. Ông không cười khẩy hay hả hê nhưng phớt lờ hoàn toàn. Cybil trở lại với một bát Tupperware đầy với món tráng miệng.
"Berkley Tôi vui mừng bạn ở lại ăn tối. Chúng tôi sẽ phải làm bữa ăn trưa một ngày nào đó. "
"Chắc chắn rằng âm thanh tốt đẹp." Berkley mỉm cười chấp nhận cái bát và một cái ôm.
Alan đứng bên cạnh Cybil. "Thật tuyệt khi cuối cùng đã gặp anh Berkley."
"Thật vui khi được gặp các bạn quá, ông Knight".
"Rất vui được gặp bạn một lần nữa." Dylan hét lên với cô khi họ đi về phía chiếc xe.
...
Họ đến nhà nửa giờ sau đó. Dane kéo Ethan từ ghế xe và ông đã nổi dậy với một tiếng rên rỉ gắt gỏng đá chân của mình chống lại chỗ ngồi. Berkley mang Tupperware bên trong và đặt vào tủ lạnh sau đó quay trở lại chiếc xe để có được trang phục của cô.
Do thời gian cô có họ cất Dane đã Ethan trong bồn tắm. "Tôi đã nhận này." Ông nói. Cô trở về phòng của mình và đã tắm nhanh chóng. Cô trượt vào một chiếc quần rộng thùng thình và mồ hôi áo BJ mà nuốt của mình và treo thấp hơn hông. Cô nhìn đủ nhếch nhác và cô ấy lại liên lạc cô ấy vào Nàng trượt vào đôi giày của nhà quái vật của mình và để lại chiếc khăn quấn quanh đầu. Cô nghiên cứu mình trong gương. Cô nhìn vô lý và ngôi nhà là ấm hơn bình thường một lần nữa. Cô có nghĩa là để kiểm tra với Đan Mạch về việc có một người nào đó nhìn vào trung tâm một c / đơn vị. Cô quyết định đổ khăn. Cô ấy không muốn cảm giác lo sợ Ethan. Cô cười khúc khích một mình.
Cô đã tự mình tới phòng của Ethan và không tìm thấy anh ta ở đó để cô kiểm tra phòng Đan Mạch. Ethan đã ngủ say trong PJ của mình. Berkley nhận ra sau một khoảnh khắc ngắn ngủi mà Đan Mạch đang tắm. Vì vậy, cô thu thập Ethan lên và bị đánh chìm xuống hội trường.
Cô đặt nó trên giường của mình và giấu nó trong đêm nay. Cô quay trở lại cầu thang để bảo đảm cửa an toàn như Dane đã bay ra khỏi phòng khuôn mặt của mình bị ảnh hưởng với hoảng loạn. Berkley đọc vẻ mặt cố ý. "Anh ấy tốt, tôi đưa anh ta trên giường."
"Tôi chỉ nhận ra tôi quên cổng và ông đã biến mất."
"Tôi xin lỗi. Tôi sẽ nói với bạn nhưng bạn đang ở trong phòng tắm. "Cô ấy nói đang cố gắng thắt chặt cửa và từ chối nhìn anh ấy vậy.
Dane nhìn cô. Anh cau mày khi nhận thấy cách cô ấy ăn mặc. "Vì vậy, đã trở lại này." Ông nói với một cạnh không chấp thuận.
Anh siết chặt chiếc khăn quanh eo của mình và can thiệp để bảo vệ cổng. Berkley lùi khỏi anh ta làm cho chắc chắn để giữ một khoảng cách an toàn. Cô không thể khuyến khích anh ta tiếp tục và nếu khăn của mình trượt cô đã được chuẩn bị để chạy. "Về cái gì?"
"Điều này." Ông nói kéo trên áo sơ mi của mình.
"Tôi nghĩ rằng bạn cần phải có một người đàn ông đi ra sửa chữa và kiểm tra các a / c." Cô ấy nói sao xa anh ta một lần nữa. "Nó có vẻ là ấm hơn lên cầu thang hơn bình thường."
"Có thể bạn chỉ cần hơn mặc quần áo." Ông phàn nàn.
"Tôi đang rất nghiêm túc. Một số ngày nó dường như không được thổi không khí mát mẻ từ các lỗ thông hơi trên lầu. "
"Tôi sẽ gọi cho ai đó thứ hai." Ông đứng trước mặt bất động của cô. Sự im lặng khó xử.
"Dane tôi muốn nói lời cảm ơn cho những bộ váy. Tôi không xứng đáng với những món quà xa hoa như vậy từ bạn hay bất cứ ai cho rằng vấn đề. "

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét